vendredi 1 juin 2007

Karl Marx mắng mỏ đảng cộng sản Việt Nam.

Karl Marx mắng mỏ đảng cộng sản Việt Nam.

Hải Triều

Thiệt tình mà nói, trước khi vô bài, tôi đặt cái tít này chắc bà con khó hiểu, chắc mấy ông đầu đảng cộng sản ở Hà Nội ngạc nhiên tưởng tôi điên. Nhưng hãy khoan! Cứ bình tâm nghe tôi lý sự, nghe tôi kể chuyện.




Quả thật, tôi là người không ưa cộng sản Việt Nam, không ưa chủ nghĩa cộng sản, không phải chỉ vì mấy năm tù bị đì như thú vật mà tôi có định kiến, mà vì cộng sản dã man và nhiều khi mất nhân tính thật. Ở trong tù như ở trong địa ngục, mà ra khỏi tù thì cũng thấy cộng sản đối sử với đồng bào như cỏ rác, như nô lệ, sống vất vưởng đầu đường xó chợ trong khi cộng sản thi nhau bỏ giép râu đi xe Mẹc Sơ Đì bóng loáng, nhà cao cửa rộng, phung phí như ông hoàng… Tôi có cảm giác cộng sản Việt Nam là những sinh vật đến từ một thứ hành tinh nào, chứ không cùng nòi giống Việt Nam.

Thoát ra được nước ngoài, nghĩ lại những năm tháng ở Việt Nam mà còn lạnh xương sống, cóng xương xường, đêm trường ngủ mơ thấy ở tù kỳ cục…, rồi chợt nhớ lời ông Karl Marx phán mà thấy thấm thía: Ổng phán rằng thì là: “Chỉ có thú vật mới quay lưng lại với nỗi đau của đồng loại, mà chỉ lo chăm sóc cho bộ lông của mình”.

Nói thiệt với bà con, tôi ghét cay đắng chủ nghĩa Mác Lê Nin, nhưng rất khoái và thấm câu nói của Mác. Có thể cụ Mác nói xỏ mấy ông chủ bóc lột công nhân thời của ông sống bên Anh, khoảng thế kỷ 17, 18 thì phải. Tôi dốt sử nên đoán mò, trúng tôi nhờ, trật bà con … chịu và thông cảm cho.

Tuy nhiên, hôm nay, khi viết những dòng này, nhớ về Việt Nam, nhớ những gương mặt “giặc từ miền Bắc vô đây, bàn tay dính máu anh em” của năm 1975, với những đổ nát, đau thương, chết chóc, mất mát, chia ly, đọa đày trên khắp nước vẫn còn tiếp diễn dưới bàn tay thống trị của cộng sản Việt Nam, nhớ những ngày chính tôi và bạn bè khiêng xác anh em bạn tù đi chôn ven rừng, mồ xiêu, mã lạng…tôi bỗng thấy dường như câu nói của Mác là câu nói ông nói với đảng cộng sản Việt Nam. Mác tiên tri? Mác mặc khải? Mác làm ông Trạng Trình?... Tôi không biết, nhưng điều tôi biết là Mác nói không sai khi áp dụng vào đảng cộng sản Việt Nam.


Ngày 13 tháng 7 năm 2001, vào một buổi xế chiều, tại công viên Stanley Park nổi danh của Vancouver, Canada ( đứng vào hàng công viên đẹp hàng thứ 7 trên thế giới), người ta chứng kiến một trường hợp lạ lùng: Một con vịt mẹ dắt một bầy con từ một mé rừng công viên đến bờ ao. Trên đường đi, cả đám vịt con rơi tòm xuống một cống nước. Vịt mẹ đứng nhìn xuống cống nước cất tiếng cạp cạp tuyệt vọng, không biết làm sao đem bầy con mình lên bờ.

Cảnh sát viên Ray Peterson tình cờ đi ngang gần đó khi tuần tra, ông ngạc nhiên thấy con vịt mẹ chạy lạch bạch tới cắn ống quần ông và kéo đi về hướng ống cống. Thoạt đầu ông tưởng con vịt cắn sảng, ông hất nó ra, nhưng nó cứ một mực cắn ống quần ông kéo đi. Ông ngạc nhiên, đi theo con vịt, nó dẫn ông tới lổ cống có song sắt lớn chắn rác. Con vịt mẹ chạy trước đến đó và ngồi chờ ông với tiếng kêu cạp cạp thống thiết.

Ray Peterson vô cùng ngạc nhiên thấy 8 con vịt con rơi tòm kẹt dưới ống cống lỏm bỏm nước. Ray hiểu chuyện gì đã xẩy ra.

Cảnh sát và xe cứu hỏa được gọi tới, và chuyện lạ lùng này lọt vào tai phóng viên tờ Vancouver Sun. Tức thời báo chí bay đến viết tin và chụp hình khi người ta giở tấm vĩ sắt, dùng vợt với 8 chú vịt con lên bờ trả cho vịt mẹ. Vịt mẹ dắt bày con, từ giả đám người hiếu kỳ đang bu quanh, và dắt bay con đến một cái ao bên cạnh và mẹ con ùa xuống nước. Nhiều người vừa chụp hình, vừa gãi đầu trước hiện tượng lạ lùng kỳ thú này.

Hình ảnh vịt mẹ dắt bầy con cùng bản tin lạ này lập tức được Reuters loan đi khăùp thế giới với tựa đề: Ducklings in trouble, mother calls the police. ( By Reuters 07/13/01)

Người viết có được hình con vịt thông minh dắt bày vịt con trên tờ Vancouver Sun, nhưng không biết nó thất lạc đi đâu trong cái núi sách báo và hồ sơ chui tâ.n lổ mũi.... Tuy nhiên, cũng như rất nhiều người ở Vancouver và độc giả khắp nơi, câu chuyện có thật lạ lùng và cảm động này cứ nằm trong đầu tôi với câu hỏi “ tại sao con vịt mẹ này lại thông minh đến độ như vậy?...” Nó không bỏ bầy con, nó lại biết gọi cảnh sát mới là kỳ diệu! Ai bảo loài vật không có “lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào?!!!”


Ngày 14 tháng 5 năm 2007 mới đây, phóng viên Trung Đông Ali Jarekji, lại cũng của Reuters phóng lên bản tin và tấm hình một con mèo nuôi gà con. Con mèo tên Nimra, một năm tuổi. Sau khi con gà mẹ của 7 con gà con sơ sinh bị chết, con mèo Nimra đứng ra thay thế gà mẹ chăm sóc 7 con gà con. Bầy gà con mất mẹ tưởng mèo là mẹ nó nên lẩn quẩn theo mẹ mèo. Chuyện này xẩy ra ở Amman, Jordan.


Ngày 25 tháng 5 năm 2007, phóng viên Arben Celi, cũng của Reuters tung lên các hệ thống truyền thông một bản tin và một tấm hình cảm động khác. Tại một thành phố nhỏ tên Mamurras thuộc vùng nước Albani cách thành phố Tirana 50 km, một con mèo mẹ sinh ra mấy con mèo con và chẳng may tất cả mèo con bị chết trong lúc vú mèo mẹ còn căng sữa.

Cùng sống trong một ngôi nhà, một con chó sinh ra hai con chó con, một đen và trắng và không may, con chó mẹ vị xe cán chết. Mất mẹ, hai con chó con chạy theo con mèo mẹ mất con để tìm vú bú sữa. Con mèo mẹ nằm xuống cho hai con chó con bú sữa mèo. Và rồi ngày ngày con mèo mẹ này chăm sóc hai con chó con như con ruột! Một hình ảnh rất cảm động, rất dễ thương.


Con mèo, con chó, con vịt… là những con vật, tại sao nó đối xử với con, với loài khác giống như những con người có lương tri, đầy tình thương với đồng loại? Có những trường hợp con người không hiểu nổi sự thông minh và tình thương trong phản ứng của loài vật, như trường hợp con vịt được đề cập ở phần trên. Phải chăng Marx đã nói oan cho loài vật? “Chỉ có thú vật mới quay lưng lại với nỗi đau của đồng loại, mà chỉ lo chăm sóc cho bộ lông của mình.”

Marx sai với con vịt . Con vịt đâu có bỏ đi và bỏ con chết dưới cống nước, nó biết gọi cảnh sát cứu con nó mà!

Marx sai với con mèo. Con mèo còn thay mẹ gà nuôi và chăm sóc mấy con gà con mất mẹ, dù chó mèo không là đồng loại.

Marx sai với con mèo. Con mèo còn biết thay con chó mẹ bị chết để cho chó con bú và nuôi hai con chó con, dù nó không cùng loại chó.

Nhưng Marx hoàn toàn đúng với trường hợp chế độ cộng sản Việt Nam. Tôi nhắc lại lời Marx:

“Chỉ có thú vật mới quay lưng lại với nỗi đau của đồng loại, mà chỉ lo chăm sóc cho bộ lông của mình.” Vì sao?

Từ ngày thành hình đảng CSVN đến nay, đảng cộng sản Việt Nam, qua dòng lịch sử, đã thể hiện rõ nét, là họ đã quay lưng lại với những nỗi đau của của đồng loại, mà chỉ lo chăm sóc cho quyền lực của đảng cộng sản, của giai cấp thống trị, của quyền lợi giới tư bản đỏ tại Việt Nam, và của gia đình họ.

Oan khuất của đồng bào trùng trùng khắp trời Nam Bắc, khát vọng của đồng bào bị dập tắt dã man. Mất lòng dân, mất lòng người, mất biên thổ của tổ tiên… Cộng sản Việt Nam đã và đang quay lưng lại với nỗi đau và khát vọng của đồng loại và dân tộc. Và thưa cụ Karl Marx, theo cụ thì chế độ cộng sản Việt Nam là loại gì?


Thưa cụ Mác! Ai bôi bác cụ vì cộng sản Việt Nam cứ dùng hoài cái món ngoại lai mà họ gọi là “Chủ nghĩa Mác Lênin bách chiến bách thắng muôn năm”… nhưng cuối cùng cũng chầu ông Bush… thì cứ bôi bác, nhưng tôi phải thành thật mà thưa rằng cái tâm ban đầu của cụ là tốt, là thiện … nhưng bị ông Lê, ông Sịt và VC biến chế thành ác để dùng, để đi làm cách mạng kiểu:

Đỗ 10 học hết lớp ba.

Đi làm cách mạng chết cha giống nòi!

Không tin hỏi bác mà coi

Muôn dân ở dưới, đảng ngổi ở trên!

Không biết tôi đoán có sai hay không, cụ linh thiêng thì hiện hình dạy bảo, nhưng dù sao tôi cũng cám ơn cụ đã phán một câu quá đúng về mặt đạo lý và nhân bản: “Chỉ có thú vật mới quay lưng lại với nỗi đau của đồng loại, mà chỉ lo chăm sóc cho bộ lông của mình.”

Cụ hết sẩy cụ Mác ui! Cụi phán trúng phóc, không trật một ly ông cụ nào khi đem câu đó trùm lên đầu chế độ cộng sản cầm quyền hiện nay ở Việt Nam! Mấy ông VC ở Hà Nội nghĩ sao thì mặc xác mấy ông, nhưng theo kẻ hèn này thì ông Mác nói đúng, chỉ có loài vật mới quay lưng lại với nỗi đau của đồng loại ... mà chỉ lo chăm sóc mấy đồng đô la trong túi mình…

Bravo cụ Mác!

(Nhưng Stalin, Lê Nin và VC thì đi chỗ khác chơi!)


Hải Triều

604 879 1179

Aucun commentaire: